Són phân

TheoParswa Ansari, MD, Hofstra Northwell-Lenox Hill Hospital, New York
Đã xem xét/Đã chỉnh sửa Thg 01 2023

Són phân là đại tiện không tự chủ. Chẩn đoán là lâm sàng. Điều trị là một chương trình kiểm soát ruột và các bài tập đáy chậu, nhưng đôi khi cần phải mở thông ruột già.

(Xem thêm Đánh giá các rối loạn ở hậu môn trực tràng.)

Đại tiện không tự chủ có thể do

  • Chấn thương hoặc bệnh của tủy sống

  • Các bất thường bẩm sinh

  • Tai nạn chấn thương trực tràng và hậu môn

  • Sa trực tràng (sa lòi)

  • Bệnh tiểu đường

  • Sa sút trí tuệ nặng

  • Ứ đọng phân

  • Các quá trình viêm lan rộng

  • Khối u

  • Chấn thương sản khoa

  • Các hoạt động liên quan đến phân chia hoặc giãn cơ thắt hậu môn

Chẩn đoán đại tiện không tự chủ

  • Đánh giá lâm sàng

  • Đôi khi kiểm tra chẩn đoán hình ảnh, điện cơ sàn chậu và đo áp lực hậu môn trực tràng

Khám thực thể cần đánh giá chức năng cơ thắt tổng thể và cảm giác quanh hậu môn, loại trừ khối u trực tràng hoặc sa trực tràng.

Siêu âm nội soi cơ thắt hậu môn, MRI vùng chậu và đáy chậu, điện cơ sàn chậu, và đo áp lực hậu môn trực tràng cũng hữu ích.

Điều trị són phân

  • Chương trình điều chỉnh bài xuất phân

  • Các bài tập sàn chậu, đôi khi với phản hồi sinh học

  • Đôi khi thủ thuật ngoại khoa

(Xem thêm American Society of Colon and Rectal Surgeons’ 2015 clinical practice guideline for the treatment of fecal incontinence.)

Điều trị chứng són phân bao gồm một chương trình kiểm soát ruột để phát triển một kiểu đại tiện có thể đoán trước được. Chương trình bao gồm việc nạp đủ đồ lỏng và đủ số lượng lớn trong chế độ ăn uống. Ngồi trên bồn cầu hoặc sử dụng một chất kích thích đại tiện thông thường khác (ví dụ: cà phê) sẽ giúp đại tiện. Thuốc đạn (ví dụ: glycerin, bisacodyl) hoặc thuốc xổ phosphat cũng có thể được sử dụng. Nếu mô hình đại tiện bình thường không phát triển, chế độ ăn ít chất cặn bã và loperamide đường uống có thể làm giảm số lần đại tiện.

Các bài tập sàn chậu đơn giản, bệnh nhân lặp lại động tác co cơ thắt, cơ sàn chậu, và cơ mông làm tăng sức mạnh của các cấu trúc này và góp phần hỗ trợ đại tiện tự chủ, đặc biệt là với những trường hợp nhẹ. Phản hồi sinh học (để tập cho bệnh nhân sử dụng tối đa các cơ vòng và để đánh giá tốt hơn các kích thích sinh lý thích hợp) nên được cân nhắc trước khi khuyến nghị phẫu thuật ở những bệnh nhân có động lực tốt có thể hiểu và làm theo các hướng dẫn và có cơ thắt hậu môn còn khả nặng nhân biết tình trạng giãn trực tràng. Khoảng 70% số bệnh nhân đáp ứng với liệu pháp phản hồi sinh học.

Khiếm khuyết của cơ thắt theo đánh giá trên siêu âm nội soi có thể được khâu lại trực tiếp.

Khi phần còn lại của cơ thắt không đủ để phục hồi, đặc biệt là ở bệnh nhân < 50 tuổi, cơ khép mông có thể chuyển vị trí. Tuy nhiên, kết quả tích cực của thủ thuật này thường là không kéo dài. Một số trung tâm gắn máy tạo nhịp vào cơ khép mông, trong khi một số khác sử dụng cơ vòng nhân tạo; những thử nghiệm này hoặc chỉ có ở một số trung tâm ở Hoa Kỳ, là các đề cương nghiên cứu.

Kích thích thần kinh cùng đã cho thấy hứa hẹn trong điều trị són phân.

Khi tất cả cách làm thất bại, có thể cân nhắc mở thông đại tràng.

Thông tin thêm

Tài nguyên bằng tiếng Anh sau đây có thể hữu ích. Vui lòng lưu ý rằng CẨM NANG không chịu trách nhiệm về nội dung của tài liệu này.

  1. American Society of Colon and Rectal Surgeons: Clinical practice guideline for the treatment of fecal incontinence (2015)