Bệnh xơ hoá vật hang

(Bệnh Peyronie)

TheoPatrick J. Shenot, MD, Thomas Jefferson University Hospital
Đã xem xét/Đã chỉnh sửa Thg 08 2023

Bệnh Peyronie là tình trạng xơ hóa của màng bao vật hang, dẫn đến sự co cứng lại của áo ngoài vật hang, kết quả là dương vật bị cong vẹo và đôi khi gây đau khi dương vật cương cứng.

Bệnh Peyronie xảy ra ở người lớn. Nguyên nhân gây bệnh chưa biết rõ nhưng dường như tương tự bệnh co thắt Dupuytren và có thể liên quan đến tiền sử chấn thương, có lẽ là trong quá trình giao hợp (1). Sự co cứng này thường dẫn đến kết quả dương vật lúc cương lên bị cong vẹo, đôi khi gây ra đau đớn khi cương cứng dương vật, và có thể ngăn cản việc quan hệ tình dục. Xơ hoá có thể lan rộng vào trong vật hang, làm tổn thương sưng phù ở phần xa dương vật.

Chẩn đoán được đưa ra dựa trên lâm sàng. Siêu âm hoặc các biện pháp thăm khám khác của dương vật khi nó đang cương cứng có thể được sử dụng để ghi nhận sự xơ hóa.

Bệnh có thể tự khỏi sau nhiều tháng. Bệnh Peyronie mức độ nhẹ không gây rối loạn chức năng tình dục không cần điều trị.

Tài liệu tham khảo chung

  1. 1. Nehra A, Alterowitz R, Culkin DJ, et al: Peyronie's disease. American Urological Association clinical guideline. J Urol 194(3):745-753, 2015. doi: 10.1016/j.juro.2015.05.098

Điều trị bệnh Peyronie

  • Uống vitamin E và kali para-aminobenzoate

  • Phẫu thuật thay thế mảng xơ hóa bằng miếng vá ghép

  • Tiêm tại chỗ verapamil, corticosteroid hiệu lực cao hoặc collagenaseClostridium histolyticum (collagenase)

  • Siêu âm hoặc xạ trị

  • Sử dụng nhiều lần các thiết bị kéo bên ngoài (để làm thẳng dương vật)

Kết quả điều trị là không thể đoán trước. Vitamin E và kali para-aminobenzoate đường uống đã có những thành công khác nhau.

Phẫu thuật cắt bỏ mảng xơ hóa và thay thế bằng một miếng vá ghép có thể thành công hoặc cũng có thể gây ra thêm sẹo và làm tăng tổn thương. Các miếng ghép có thể được tạo ra bằng cách sử dụng các mảnh ghép tự thân (lớp hạ bì, màng bao âm đạo hoặc niêm mạc miệng), các mảnh ghép đồng loài (thường là màng ngoài tim từ xác chết), các mảnh ghép dị loài (màng ngoài tim bò hoặc lớp dưới niêm mạc ruột) và các mảnh ghép tổng hợp (Dacron và Gore-Tex).

Một loạt các thuốc tiêm tại chỗ như verapamil hoặc corticosteroid có hiệu lực cao tiêm vào mảng xơ có thể có hiệu quả, nhưng không dùng corticoid đường uống. Đối với độ cong dương vật > 30° kèm theo sờ thấy mô sẹo, có thể sử dụng 1 đến 4 chu kỳ điều trị (thực hiện cách nhau khoảng 6 tuần) bằng cách tiêm collagenase clostridium histolyticum (collagenase) vào mô sẹo, sau đó sửa lại dương vật bằng tay tại nhà. Việc tiêm collagenase nhiều lần kèm theo thao tác được thực hiện bằng các bài tập kéo căng và duỗi thẳng dương vật để phá vỡ mô sẹo.

Phương pháp điều trị bằng sóng siêu âm có thể kích thích lưu lượng máu, điều này có thể ngăn ngừa xơ sẹo phát triển rộng hơn. Tia xạ có thể làm giảm đau; tuy nhiên, bức xạ thường gây tổn thương mô. Để hỗ trợ dương vật thâm nhập vào âm đạo, một dương vật giả có thể được cấy ghép nhưng cũng có thể yêu cầu phẫu thuật vá mảnh ghép để làm thẳng dương vật.

Lực kéo bên ngoài dương vật để làm thẳng dương vật thường được thực hiện kết hợp với các liệu pháp nội khoa.

Phẫu thuật nối dương vật có thể được sử dụng để điều trị bệnh Peyronie bằng cách sử dụng các mũi khâu để rút ngắn phần đối diện với mô sẹo. Nhìn chung, nó thành công trong việc làm thẳng dương vật nhưng thường khiến dương vật hơi bị ngắn lại.